Thư ngỏ gửi
đồng bào Việt
Kính thưa đồng bào Việt Nam,
Sau khi viết lá thư gửi quí đồng bào, Tôi
có nghe được buỏi nói chuyện qua điện
thoại giữa chị Vũ Thúy Hà , vợ anh Phạm Hồng
Sơn và một đài phát thanh Việt Kiều ở Mỹ. Tôi cũng đă gửi nguyên
văn buổi điện đàm này đến đồng
bào ngay sau đó. Bây giờ xin
phép được giải bày vài suy nghĩ của tôi về
nỗi uư lo của chị Vũ Thúy Hà trưóc khi cuộc
điện đàm kết thúc. Tôi xin ghi lại đây nỗi
ưu lo của chị, một ngựi vợ, một
ngựi mẹ có hai con thơ, và trên hết một đồng
bào Việt nam đang là nạn nhân của chế độ
CSVN.
Little Saigon Radio : Nhân đây chúng tôi cũng xin thông báo với
chị vài tin tức, là trong mấy ngày qua, nhiều tổ
chức quốc tế đấu tranh cho nhân quyền
như Ân Xá Quốc Tế, Human Rights Watch, cũng như nhiều
người Việt hải ngoại đă lên tiếng yêu cầu
nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam trả tự
do tức khắc cho bác sĩ Phạm Hồng Sơn. Điều
này cho thấy mọi người rất quan ngại đến
t́nh trạng bị giam cầm hiện nay của bác sĩ
Sơn. Một lần nữa, xin hỏi là chị c̣n điều
ǵ cần nói thêm với những thính giả đang nghe cuộc
phỏng vấn này ?
Chị Vũ Thúy Hà : Nhân cái tin mà anh vừa nói, th́ tôi cũng
có một chút suy nghĩ như thế này muốn bày tỏ
với cộng đồng người Việt và cộng
đồng người nước ngoài, là từ khi chồng
tôi bị bắt đến nay, tôi đă nghe rất nhiều
tổ chức lên tiếng cảnh cáo chính quyền Hà Nội
về sự vi phạm nhân quyền của chế độ,
mà cụ thể là trường hợp của bác sĩ Phạm
Hồng Sơn. Quả thực là tôi mong muốn mọi
người phải có một biện pháp ǵ đó, một
giải pháp ǵ đó hữu hiệu hơn nữa. Chứ c̣n nếu cứ
như từ trước đến nay th́ mọi nỗ lực
chỉ là những lời cảnh báo đưa ra rồi lại
rơi vào một sự im lặng đáng sợ. Trong khi những
người như anh Sơn th́ lại phải gánh chịu
một bản án, chịu một phiên ṭa bất công như
ngày hôm nay.
Thưa quí đồng bào,
Nỗi ưu lo và sợ hăi của chị Vũ
Thúy Hà không phải là của riêng cá nhân chị. Trưóc tiên
nó cũng chính là nỗi ưu lo của hai cháu bé bơ
vơ xa bố.
Quả thực
là tôi mong muốn mọi người phải có một biện
pháp ǵ đó, một giải pháp ǵ đó hữu hiệu
hơn nữa. Chứ c̣n nếu cứ như từ trước
đến nay th́ mọi nỗ lực chỉ là những lời
cảnh báo đưa ra rồi lại rơi vào một sự
im lặng đáng sợ. Trong khi những người
như anh Sơn th́ lại phải gánh chịu một bản
án, chịu một phiên ṭa bất công như ngày hôm nay.
Thưa đồng bào, đây chắc cũng
phải là nỗi ưu lo của gia các gia đ́nh Việt
Nam khác như gia đ́nh ḥa thượng Huyền Quang,
thượng tọa Quảng Độ, linh mục Nguyễn
Văn Lư, thượng toạ Tuệ Sĩ , Nguyễn Vũ Việt, Nguyễn Trực
Cường, Nguyễn thị Hoa, ông Nguyễn Đan
Quế, Trần Khuê, ông Phạm Quế Dương, Lê Chí
Quang, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Vũ B́nh v.v
Như vậy câu hỏi không phải là của
riêng chị Vũ Thúy Hà, mà là của chung tất cả chúng
ta, những con ngựi Việt Nam đang sống dưói một
chế độ, mà cụ Trần Độ lúc sinh thời
đă nhận đnịh thẳng thắn là bạo ngược
phi nhân bản hơn cả Tần Thủy Hoàng và Hít Le.
Chị Vũ Thúy Hà mong "muốn mọi
ngựi phải có một biện pháp ǵ đó, một giải
pháp nào đó hữu hiệu hơn." Hữu hiệu
hơn là cứ vận động thế giới, rồi
chờ nghe thế giới cảnh cáo! Quả thật
"thế giới" đă cảnh cáo quá nhiều lần!!!
Mỗi một lần có ngừơi Việt Nam yêu nưóc,
yêu dân chủ bị CSVN khủng bố bắt giam, là một
lần tổ chức này, nghị sĩ nọ, dân biểu kia
lên tiếng cảnh cáo... ồn ào.... . Để rồi tất cả
"lại rơi vào một sự im lặng đáng sợ!"
Kính thưa đồng bào, Tôi không biết
trong tâm chị Vũ Thúy Hà thât sự mong ước cái
"giải pháp nào đó hữu hiệu hơn" đó
nó sẽ có xu hướng nào?
Nhưng tôi biết không ít ngựi chỉ muốn tiếp tục
vận động áp lực thế giới làm sao đó
"mạnh hơn"! để làm sao cho thân nhân của
họ được thả ra. Thưa đồng bào, tôi
không dùng từ "trả tự do", V́ được
thả ra đâu phải đă được tự do? Và nếu
thả ra rồi mà những con ngựi này không chịu khuất phục, vẫn
cứ tiếp tục ngoan cường, tiếp tục sống
theo nhân cách tự do, tiếp tục cất tiếng nói cho
lẽ phải, cho nền dân chủ Việt Nam như ông Trần
Khuê th́ sao? Họ cũng sẽ lại bị bắt nữa!!!
Họ chỉ không bị bắt lại khi đă biết sợ
và rút lại sống trong im lặng hèn nhát mà thôi.Nghĩa là
họ chấp nhận từ bỏ nhân cách con Ngựi Tự
Do của họ. Và rồi tất cả cũng sẽ lại
rơi vào im lặng đáng sợ nữa hay sao?
Đă có không ít ngựi mong rằng cái
"giải pháp hữu hiệu hơn" này là chờ
"thế lực quốc tế" đến giải
phóng cho Việt Nam như trường hợp Ia Rắc! Nói
của đáng tội, xin lỗi đồng bào, những
ngựi mong mỏi cái "giải pháp thần diệu
đơn giản ngắn gọn này" đầu óc họ
là đầu con tôm! Họ chỉ thấy cái đầu mà
không thấy cái đuôi, và càng không thấy cái ruột bên
trong.
Đồng bào chúng ta nh́n thẳng vào Ia Rắc
hôm nay xem, ngựi dân Ia Rắc, đất nước Ia Rắc
đă có dân chủ chưa? Hay
là "liên quân giải phóng" đă nắm kiểm soát hết
nguồn tài nguyên của đất nưóc Ia Rắc, Khi
ngựi dân Ia Rắc biểu t́nh đ̣i "liên quân" rút
đi để họ tự quyết bầu chính quyền
của họ th́ ngựi dân Ia Rắc bị đối xử
như kẻ bị trị, bị xét hỏi, bắt bớ,
bỏ tù không xét xử, hoặc bị bắn chết
khơi khơi!!!
Kính thưa đồng bào, đấy là nói
về thực trạng Ia Rắc thôi, chứ ở trường
hợp Việt
Hiện nay chế độ CSVN đâu có
đe dọa quyền lợi kinh tế và an ninh của
phưong tây, đặc biệt là Mỹ. Nếu chưa muốn
nói là chính Mỹ muốn duy tŕ chế độ CSVN để
có lợi cho họ, như họ đang duy tŕ chế độ
độc tài quân chủ Ả Rập Sê Út, Hồi Quốc
(Pa Kít Tan) v.v
Kính thưa đồng bào, thế th́ "giải
pháp hữu hiệu hơn" c̣n lại là giải pháp nào
đây?
Những đồng bào đáng kính như
ḥa thượng Huyền Quang, thượng tọa Quảng
Độ, linh mục Nguyễn Văn Lư, thượng toạ
Tuệ Sĩ , Nguyễn Vũ Việt,
Nguyễn Trực Cường, Nguyễn thị Hoa, ông
Nguyễn Đan Quế, Trần Khuê, ông Phạm Quế
Dương, Lê Chí Quang, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Vũ
B́nh, và anh Phạm Hồng
Sơn đâu có phí giờ chấp nhận tù đày chỉ
để được vận động thả ra mà vẫn
không có tự do ! Họ mong muốn chúng ta thức tỉnh
và tranh đấu cho họ, cho tất cả chúng ta
được tự do, xă hội đưọc dân chủ!
Được thả mà không có tự do th́ họ sẽ lại
vào tù nữa, trừ khi họ trở thành Trần Mạnh
Hảo, đánh mất nhân cách con ngựi của ḿnh! Trở
về thân thận tay sai, nô lệ!
Tự do dân chủ không thể từ trên trời
rơi xuống, lại càng không thể do ngựi khác
đem đến ,và lại càng không thể đến từ
bom đạn ṇng súng ngoại bang. Thế th́ tôi trộm nghĩ chỉ c̣n có chính chúng ta, đồng
bào chúng ta mới có khả
năng đem lại Tự Do dân Chủ đích thực cho
chúng ta mà thôi!
Chị Vũ Thúy Hà nói đến "sự
im lặng đáng sợ." Tôi cũng không biết chị
Vũ Thúy Hà nói về sự im lặng nào? Sự im lặng
của "Lực Thế Ǵói" hay là sự im lặng của
chính xă hội, đồng bào Việt Nam chúng ta?
Tôi nghĩ là sự im lặng của đồng
bào Việt nam chúng ta mới đáng sợ, phải nói là
kinh hăi mới đúng! Tôi tin rằng chị Vũ Thuư Hà có ư nói đến sự
im lặng ghê tởm này!
Nó kinh hăi v́ thái độ cầu an ích kỷ
rất tăm tối. Nó ghê tởm v́ thái độ câm lặng
nh́n đồng bào ḿnh bị bạo ngược tù tội
cho sự nghiệp chung, trong đó có quyền lợi của
ḿnh, dân tộc đất nước ḿnh. Có lẽ v́ thế
mà chị khóc! Tôi không nghĩ là vợ của anh Phạm Hồng
Sơn lại tủi thân khóc cho riêng chị và hai cháu nhỏ
của chị! Mà chị khóc cho xă hội, đồng bào chị!
Khóc trong giận dữ, phẫn nộ! Giận giữ, phẫn
nộ cho nên Chị mới đặt câu hỏi cho mọi
ngựi, tất cả chúng ta, đồng bào chúng ta như
thế!
Khi những đồng bào khác, ngoài gia đ́nh
thân nhân ḿnh bị cường quyền trấn áp, khủng
bố, bắt bớ, ngựi ta thường tự nhủ:
- "Ấy, không phải chuyện của
ḿnh! Đùng xen vào mà mang họa!" Họ chủ quan tự
nhủ như thế trong sự chủ quan cho rằng sự
độc ác, cường bạo này sẽ chẳng thể
xảy ra cho bản thân ḿnh, gia đ́nh ḿnh!
Đến khi chính ḿnh, bản thân của
chúng ta, ngựi thân của ḿnh trở thành nạn nhân trực
tiếp, chúng ta mới lại
cất tiếng kêu cầu mọi ngựi bênh vực! Th́ ô
hô! Chính những đồng bào chung quanh ḿnh cũng đang
nghĩ như thế: - "Ấy, không phải chuyện của
ḿnh! Đừng xen vào mà mang họa!"
Và thế là sự im lặng cứ tiếp
diễn đến kinh hăi!!! Và chế độ CSVN hiện
nay tiếp tục hành xử độc ác dă man. Cái khốn
nạn là họ "khôn ngoan" chỉ đối xử
dă man với đồng bào của ḿnh, với ngựi Việt
Nam chúng ta mà thôi! Chứ đối với bên ngoài th́ nhũn
nhặn đến cả đất đai của tổ
tiên cũng đem dâng được. Và chế độ
CSVN càng không dám "trở thành mối đe dọa kinh tế
, an ninh của Mỹ, của Trung Quốc."
Đồng bào kính mến, gia đ́nh các vị dân chủ thân kính! Biện
pháp hữu hiệu duy nhất c̣n lại với chúng ta, là
hăy vận động kêu gọi đồng bào chung quanh
ḿnh lên tiếng. Đừng im lặng nh́n đồng bào
khác của ḿnh chịu đầy ải, tù đày, để
rồi khi chính thân nhân gia đ́nh ḿnh, chính bản thân ḿnh trở
thành nạn nhân của chế độ bạo ngược,
mới cất tiếng nói th́ đă quá chậm trễ.
Những con ngựi quả cảm đang bị
ngược đăi, chấp nhận tù đày là v́ tất cả
chúng ta, đồng bào Việt Nam, v́ chính tương lai tự
do dân chủ của đất nưóc chúng ta!
Đảng CSVN, Chế độ độc
tài CSVN không sợ ai hết! Họ không sợ các nghị sĩ
dân biểu thế giới! Chỉ lên tiếng xong rồi
th́ thôi! tiếp tục bận rộn công việc chính trị
với cử tri của họ! CSVN càng không sợ quần
chúng thế giới, vốn cũng phải bận tâm cho việc
nhà, việc cửa, quyền lợi riêng của họ
trưóc, mà lại ở xa! Chuyện ở Việt Nam không
phải là chuyện của họ!
Chế độ CSVN hiện nay, Họ chỉ
sợ chúng ta!!! Nhân dân quần chúng Việt Nam, những
ngựi đang sống sát nách họ, bị họ cai trị
và bóc lột phi nhân. Thấy rơ bản chất đồi bại
gian ác của chế độ từng ngày, từng giờ!
Là nạn nhân trực tiếp của tham nhũng đang cắn
thấu da, thấm thịt chúng ta, phá hoại đất
nước từng giây! Chníh
v́ vậy mà đảng CSVN và công an của họ lùng sục,
vu khống bắt bớ để mong khủng bố trấn
áp tinh thần đồng bào chúng ta, đặc biệt là
giới trẻ có trí tuệ và ḷng yêu nước!
Khi chúng ta dám can đảm cùng lên tiếng
bênh vực tranh đấu cho nhau, đó là lúc đảng
CSVN phải đầu hàng sức mạnh quần chúng, lực
dân chủ.
Đồng bào kính mến! Giải pháp hữu
hiệu nhất là chính từ nơi chúng ta. Chính đồng
bào Việt Nam là giải pháp duy nhất, rốt ráo và hữu
hiệu nhất.
Trân trọng kính chào,
Ngày 27 tháng 5, năm Quí Mùi (26-6-2003)
Nguyên Khả Phạm Thanh Chương